Trang chủ / Bạn trẻ cuộc sống / Nỗi ám ảnh mang tên “về quê chồng ăn Tết”

Nỗi ám ảnh mang tên “về quê chồng ăn Tết”

1 Star2 Stars3 Stars4 Stars5 Stars (1 votes, average: 5,00 out of 5)
Loading...

(24h tình yêu- Tâm sự)- Tết đến xuân về. Ngày Tết là ngày đoàn viên, ai ai cũng vui mừng chuẩn bị về quê ăn Tết. Nhưng mỗi lần gần Tết là nỗi lo lắng khi về quê chồng lại hiện lên.

Nỗi ám ảnh đầu tiên là tiền

Tết đến vợ chồng tôi chỉ hi vọng có khoản thưởng tết kha khá để lo cho cái Tết. Từng ngày, từng ngày chỉ mong đến lúc nhận lương, nhận thưởng để lấy tiền lo mua sắm quà cáp về quê. 2 vợ chồng tôi thì công nhân viên chức nhà nước, lương mỗi tháng mỗi vợ chồng cũng chỉ 4-5 triệu. Tết cũng chỉ được thưởng thêm khoảng 1 tháng lương. Nhưng nào tiền tàu xe, tiền quà cáp bên nội, bên ngoại.

Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội còn chồng thì quê xa. 2 vợ chồng tôi ở Hà Nội làm ăn và lập nghiệp. Nghe ở Hà Nội là những người ở quê chồng luôn nghĩ vợ chồng chúng tôi giàu có lắm. Nhưng thực tế là với mức lương công chức nhà nước thì vợ chồng tôi cũng khá chật vật với cuộc sống hàng ngày. Khi về quê chồng ăn Tết, chúng tôi phải chuẩn bị quà cáp cho họ hàng gần xa bên nội, rồi tiền lì xì các cháu nhỏ, tiền biếu các cụ cao tuổi trong họ… Một năm chúng tôi chỉ về quê chồng một vài lần, nên nếu quà cáp và lì xì ít là nhiều người lại xì xèo là vợ chồng tôi ở thành phố về mà keo kiệt, bủn xỉn. Trong khi với đồng lương ít ỏi, vợ chồng tôi còn bao khoản chi tiêu đắt đỏ ở Hà Nội. Nào tiền con ốm, con đau, tiền học hành cho con, tiền điện, tiền nước, tiền chi tiêu cuộc sống hàng ngày… Vậy là để có tiền chi tiêu cho cái Tết, có những năm vợ chồng tôi phải đi vay mượn bạn bè.

Nỗi ám ảnh mang tên về quê chồng ăn Tết

Nỗi ám ảnh tàu xe

Nỗi khổ tàu xe của những người khi về quê ăn Tết là vất vả xếp hàng để có vé về quê, rồi lên xe thì bị cảnh nhồi nhét, người đứng, người ngồi, không khí để thở thì ngột ngạt. Vợ chồng tôi thì may mắn hơn vì có anh bạn cùng quê của chồng có xe riêng nên vợ chồng tôi đi ké về quê. Vì vậy nên đỡ phải chịu cảnh chen chúc. Nhưng tôi lại bị say xe, chưa lên xe mà chỉ nghĩ đến chuyện ngồi lên xe đi hàng trăm cây số để về quê thôi là tôi đã cảm thấy nôn nao cả người rồi. Trước khi về quê là tôi phải chuẩn bị cả một đống thuốc say xe, nhưng lần nào về quê, ngồi lên xe cũng là một cực hình với tôi.

Nỗi ám ảnh bếp núc, tiếp khách, dọn dẹp

Về đến nhà chồng, người tôi đã lảo đảo vì say xe, mệt nhoài, nhưng chưa kịp lấy lại sức thì nào cùng cả nhà chuẩn bị cơm nước cúng giao thừa…Mấy ngày Tết, tôi chỉ loay hoay xoay quanh việc làm cỗ, bê cỗ, và dọn cỗ, rửa bát và dọn dẹp. Trời thì lạnh, tay tôi thì lúc nào cũng đỏ ửng vì rửa bát trong trời đông lạnh. Khách khứa thì hết đoàn này đến đoàn khác, bia rượu liên miên từ sáng tới tối mịt. Tối đến, mặc dù đã rất mệt, nhưng lại phải lo cho chồng vì chồng thì rượu chè cả ngày, say mềm, nôn ra…

Ai cũng mong mấy ngày Tết để được nghỉ ngơi, diện đồ đẹp du xuân, gặp gỡ bạn bè. Nhưng với tôi, nhắc đến Tết là lại bao nỗi lo sợ hiện lên. Có chị em nào rơi vào hoàn cảnh như tôi không?

Nguồn: 24h tình yêu